ผ้าไหมและนิ่งเงียบ
Kim cương thiếu? Mày chẳng cần phải chụp mình — mẹ tay rung rẩy chỉ sợi lụa trắng mà bố từng thêu hồi nhỏ… mà giờ lại thành ‘fetish’ luôn! Hình như AI tăng màu làm cho ảnh bị… mất luôn cả ký ức! Đã bao lâu rồi mà vẫn đứng đây… không caption nào hết cả hashtag — nhưng có một sợi chỉ lụa trắng đang tan biến giữa không khí! Các bạn咋看? Comment区开战啦!
Bayangin deh… ini bukan foto biasa! Ini ibu saya yang jahit batik sambil bisik-bisik kayak lagi ngomong ke langit—tanpa kata-kata, tanpa hashtag! Dulu aku kira dia cuma jahit kain… ternyata dia jahit kenangan! Setiap jarumnya itu kayak timer hidup: driiip… lalu diam—kayak inget masa kecilku yang dijilat sama cahaya senja. Kamu pernah ngerasain emosi yang gak butuh caption? Komentar ya—ini karya atau doa? 😅
سیلک کا خون؟
اس نے تو بھائی کو بھولنا پڑھایا… لیکن اس نے میرے والدہ کا دست، جوں میں سلک کو سِٹچ کر دیا — اور وہ انجگ بھولنا پڑھتے رہ گئی!
اسٹرینج سائنس؟
فلم واقع میں شرق تھرا تھا، لیکن میرے والدہ نے انگلش زبان چھوڑ دی… صرف خاموش لُٹّن!
اب تو فرم؟
نہ تو اسٹرینج، نہ تو فینٹش — صرف اپن ماں کا خواب، جوں میرے آنکلوں میں دست بنتا تھا۔ تم لوگ بتّتے ہو؟
تم لوگ بتّتے ہو؟ #مادر_باد_خواب #ڈار_بر_سن




